[HỎI] các bác lái xe tải ,taxi, xe gắn máy có tin vấn đề tâm linh ko ạ?
các bác cùng chia sẻ ý kiến…
ps: @ss chuyển qua hóng cm Biểu tượng cảm xúc pacman
**Ở chỗ mình có khúc cua, có chục mét thôi nhưng nhiều ng chết lắm. Có ông lái con Altis còn sống kể, đi đến đoạn đấy "nó" che mắt mình. Tối sầm mặt lại, vô lăng bị cướp, đâm vào gốc bàng ven đường, nhưng là đít xe đâm. Ko ai lý giải dc, tại sao xe đi chiều tiến mà đâm lại là đít xe.
**Đã nghe người ta kể nhiều chuyện bí ẩn về mấy bác tài, mỗi khi đi đến những nơi linh thiêng họ thường thắp nhang khấn vái các miếu ven đường, hay có chỗ mỗi khi đi qua họ phải bóp kèn dù ko có ai, ko chỉ tài xế mà ngư dân cũng vậy, thậm chí thủy thủ có nhiều người ko biết bơi vì họ nghĩ biển đã nếm họ một lần thì có ngày sẽ nuốt chửng họ
**Mấy bác tài thì đầy luôn, có ông anh lài tuyến Bắc Nam hay giao hàng cho công ty. Ông ý kể có một đoạn dốc mà "họ" ra giữa đường đứng vẫy tay vậy đó, xong rồi xe dừng thì đâu mất tiêu. Đoạn đường thẳng băng mà xe cứ đến đó là tai nạn, đâm thẳng vào dòng xe ngược chiều.
**chỗ em có khúc cua 2 đầu đều có nhà bán quan tài, 1năm khúc đấy liếm mấy mạng nghe đâu là cụ kỵ 2 nhà kia về làm cho bán được nhiều hàng
còn em chạy xe bỏ củ tỏi trong cốp chưa bao giờ ngã với bị công an thổi cả.dù em chạy cũng láo Biểu tượng cảm xúc pacman Biểu tượng cảm xúc pacman
**Ông dượng của em có thuê 1 chiếc xe tải để đi lấy bông từ Sài Gòn về dưới Tây Ninh để giao cho mối. Ổng kể đi khuya khoảng 1,2h sáng có khi đang chạy thấy cả 1 đám trẻ em đùa giỡn giữa đường. Tài xế thắng gấp lủi ngay vô lề ( may mà chạy cũng k quá nhanh ) đến lúc nhìn lai thì k còn thấy đứa nào. Hoảng quá mới thắp nhang rồi cắm gần đó vái. Ông kể từ đó trước khi đi là thắp nhang cúng kiến gì đó thường thì trên mấy cái xe có sắm hẳn 1 cái bàn thờ nhỏ .
**Em thì đi lúc 20h trời mưa bay bay ngay khúc cua có nhìu người chết .
Em thì bị trợn ngược 2 mắt nhìn lên trời ,kiểu như nhìn lên còn tròng trắng ko đó, tay chân cứng đờ ko điều khiển được cho đến khi tung cái rầm mới tỉnh và biết mình bị che ,thằng ngồi sau xe e cũng bị y như vậy @@
**có lần mình đi xuyên việt tới cửa khẩu Lao Bảo tụi bạn mình bị mấy người dụ nói đổi tiền lào ,có mấy k thôi mà đổi cũng được mấy tờ nhiều nhiều ,lúc lên xe ông bác tài biết được thì ra là tiền âm phủ của Lào ,ổng bắt phải dục hết còn không ổng không chạy xe
**Cái ma che mắt có thật đó thím. Thím mà đi ngoài đường thì vào cá cung giờ linh (12h trưa, 12h đêm ) ở các đoạn đường vắng vẻ, hay có tai nạn thì coi chừng ( đường TP thì không sợ vì TP lúc nào chả có người trên dường )
Bạn cứ để ý mấy cai miếu để ven đường không. CHỗ đó thờ mấy cái vong đó. Cánh tái xế mà hay đi qua đoạn đường đó thì hay qua lại quét dọn, ngang khói dữ lắm
**Nhiều kiểu che lắm thím à ,mỗi ng che 1 kiểu ,có người chẳng thấy j ,có người thì cứng đo người ,người thì tự nhiên thấy nhiều hướng tẻ...
**
tại sao người ta đi xe tải đường dài thấy tai nạn lại quăng tiền xuống nhỉ? bác nào thông não em với.
KHÔng chỉ xe tải mới làm vậy đâu bác ơi.ai duy tâm đi đường gặp tai nạn cũng đều làm vậy hết.Họ quan niệm khi nguời chết vì tai nạn trên đường thì k có nguời thân gọi là " chết đường chết chợ " k biết đi về đâu , nguoi chết đấy sẽ di theo nhung nguời trên đường mà bám víu.nên nguời đi đường vứt tiền xuống dể nguời chét mải nhặt mà quên mất đi theo mình. vậy đó Biểu tượng cảm xúc pacman Biểu tượng cảm xúc pacman
**tâm linh thì rất nhiều, cũng gọi là vô số, cuối post sẽ chi tiết 1 số e biết
Quote:
Originally Posted by giodongdl2
tại sao người ta đi xe tải đường dài thấy tai nạn lại quăng tiền xuống nhỉ? bác nào thông não em với.
thực ra quăng tiền ko phải là để cho người ta mải lượm tiền như 1 số bác nói, người ta quăng tiền ở đây là để cho người chết có tiền đi đò, ko đi nhờ xe người sống, gây ra chuyện này chuyện nọ, đò có đò dương đò âm, người ta chết bờ chết bụi chỉ xài dc tiền âm, mà tiền âm là tiền vứt đi, đặc biệt là cánh tài xế, họ dùng tiền này để quá giang về nhà, thường người chết do té xe nếu ko tìm dc thân nhân mà ko có tiền về nhà thì sẽ ko báo mộng dc, phải về dc nhà mới báo dc
Quote:
Originally Posted by VIBOOK123
Bị che mắt cảm giác như thế nào vậy thím, kể rõ đi được không
1 trong những nguyên tắc của mình là ra đường tránh đi vào 12h trưa đứng bóng, có gì thì quá giờ đó hay đi trước 12h .
bị che mắt bác cứ cảm giác như khi bác say hay buồn ngủ ấy, mắt từ từ nhắm lại nhưng ko ý thức dc mình nhắm mắt, đầu óc cực tỉnh, nhưng lúc nhận ra thì mắt tối sầm lại hoặc như kiểu lag game đứng hình ảnh ấy lúc sau thì thấy mọi thứ nó vụt qua phản ứng ko kịp
Quote:
Originally Posted by Thank god you're here
Do tài xế đường xa, lái lâu mệt mỏi và bất ổn tâm lý hả bác , sao nghe toàn cái hư cấu thế, bị che mắt là bị bụi bay vào mắt à
như trên nhé, bụi bay vào mắt thì ko phải đâu, gặp mấy xe có máy lạnh kiếng đóng suốt thì bụi nào vào dc
Quote:
Originally Posted by zippooooooo
Giả thuyết 1: người sống mê tiền, người chết cũng vậy ===> ko theo đu xe ám
Giả thuyết 2: Hối lộ, hoặc cho 1 ít làm lộ phí
Giả thuyết 3: Tỏ lòng thương xót!
Còn 1 vấn đề trc cũng có bàn trên f17 là Huýt gió (huýt sáo) khi đi xe đò (xe khách) hồi nhỏ đi bị lơ xe hay bác tài nhắc hoài, sau này đi xe bus cũng có vài người huýt bị chủ xe nhắc nhở hoặc tệ hơn là chửi
huýt gió khi đi xe người ta rất kiêng, xe nào cũng vậy, honda hay xe đạp cũng thế nhưng ít hơn, người ta hay quan niệm huýt gió là gọi gió, mà gió to thì lật xe, bác cứ thế mà tưởng tượng
1 số điều e biết là người đi tàu xe ăn cá người ta ăn hết 1 mặt, rồi lóc xương ăn tiếp chứ ko lật, vì họ kiêng, làm vậy dễ lật xe, lạc tay lái,
- Đi ngang ngã 3 ngã tư, mặc dù có người hay ko, nhất là tầm giữa trưa, đêm thì ko quan trọng lắm, nên bóp còi, gật đầu chào để họ tránh,
- Đoạn nào có miếu, đền thờ, thì họ hay dừng xe thắp nén nhang (hầu như xe nào cũng có nhang nhé) để ko bị phá, xin cô hay cậu phù hộ làm ăn tốt đẹp, nếu đi thường xuyên thì cúng thêm ít trái cây, nải chuối, ko đang bao nhiêu nhưng hết đoạn đường đấy yên tâm ko bị tai nạn
- Dắt gái lên xe thì bình thường, nhưng ko phịch, vợ chồng thì khác, trước khi lên phải cúng xin xe chấp nhận, xe gặp nhiều tai nản, là do có vết, cái này phải cúng, nhẹ thì đốt giấy hơ vòng quanh như đốt vía vậy.
- Đi xe 2 người thì ko sợ bị che mắt, nhưng 1 tỉnh 1 ngủ thì cũng như ko, tầm trưa sáng lơ ngủ thoải mái nhưng đêm phải thức canh tài xế, thấy nó lạng nhưng mắt vẫn mở thì bị che rồi đấy, đặc biệt, ko tin cũng đứng báng bổ, thằng nào vía mạnh thì ko sao, vía yếu nó vật chết, xe nó cũng có hồn, đừng giỡn
- Trước e đi lơ với thằng tài xế, thằng này ko sợ trời ko sợ đất, nó cũng ko hít dc mùi nhang, nó đi chơi e thắp nhang, nó về mà thấy nó nhổ vứt luôn , mà đi với nó mấy tháng chẳng có chuyện gì xảy ra cả, đi với nó 3 tháng toàn chui đường rừng mà ko thấy chuyện gì xảy ra cả
- Còn một đợt tài xế e kể, nó có thằng bạn, hôm đấy chạy cả ngày, xe mới nhận dc 2 hôm, đi với thằng lơ của chủ, thằng lơ với tài thức cả đêm chạy vì hàng gấp, đến tầm 9h sáng thằng lơ leo lên giường 2 ngủ, thằng tài chạy dc tầm vài phút sau thì ko biết thế nào mà ăn 12m lươn, đền cả trăm triệu, người ta kể đến lúc xe dừng lại, leo lên gọi nó dậy thằng tài gục đầu vô lăng ngủ chân ga vẫn đạp còn thằng lơ giường 2 ngủ như chết , xe đấy bây giờ vứt luôn, đầu dài 1 tỷ 2 chứ ít gì
**ko biết số má thế nào chứ em nhiều lần thoát chết rồi ạ
năm 2 tuổi có 1 lần súyt chết đuối ở hồ trong vườn, bà nội mắt rất rất kém nhưng tự nhiên lại vớt đc em lên
năm 17 tuổi thì có 1 lần bị che mắt, hôm ấy mấy thằng đi uống nước mía, chẳng hiểu thế lộn nào mà đi đc nửa đường thì em quay lại, lúc nhìn trước nhìn sau thì rõ vắng... Nhưng chẳng hiểu sao lúc chạy đc giữa đường thì nghe tiếng hét rõ lớn, tiếng phanh xe gấp... Đến mức có thể cảm nhận đc nhiệt độ của chiếc xe con đó là các bác hiểu...
Thời gian gần đó là hầu như em ko dám qua đoạn đường đó... Còn mấy lần cũng như thế nữa
**Một số kinh nghiệm mình học từ ba mình với cậu mình, đều là dân tài xế cả:
- Lơ xe hay phụ xế: khi chạy đường dài không được mặc áo quần mời mua, phải mặc đồ cũ , có dính dầu. cái này mình thấy hầu như ai cũng vậy, có hỏi ba mình nhưng ba mình không trả lời.
- Đi ngang miễu lớn linh thiêng đều phải vào khấn, vái, thắp hương. Theo mình biết có 1 miễu lớn mà xe Bắc Nam hay vào là miếu Ngọc Nữ Linh Đồng ở biển Cà Ná, Ninh Thuận.
- Hàng tháng vào ngày 16 đều phải cúng xe.
- Trước khi đi xa phải ra ngã 3 ngã 4 thắp hương khấn vái xin thần bình, quan binh đạo lộ để xin đường đi được suôn sẽ, đốt áo binh vàng mã với cháo thánh rồi rải quanh đường.
Đó là những cái mình còn nhớ. Bác nào đi phụ xe hay ét xe chắc biết mấy cái này
**Cách đây hai năm hay đi làm qua đoạn đường giao nhau với đường sắt hay có tai nạn. Lần nào tới đó mình cũng cẩn thận ngó trước ngó sau rồi mới qua. Một hôm đi đến đó đầu óc suy nghĩ miên man, cứ theo quán tính mà đi qua, chợt nghe tiếng người kêu :"Tàu đến kìa", giật mình thì thấy tàu phi tới ngay trước mặt, vọt vội xe qua, chậm 5s là toi rồi.
Nghĩ lại không biết có ma hay không, hay lúc đó sáng mới ngủ dậy, đầu óc lại đang suy nghĩ, nên mất tập trung. Tóm lại là số mình chưa tới, ông trời còn cho sống.
**cái này mình bị lúc còn trẻ trâu mới thi đc bằng lái , 3h sáng chở nàng về nhà đang hưng cmn phấn vời lúc trẻ trâu thì sợ con card gì coi trời bằng vung , chạy vào đoạn tối chỗ nào éo nhớ nữa tự nhiên mắt tối sầm theo phản xạ thì bóp thắng mà lại đang phi rất nhanh thế éo nào tung ngay lề đường té mẹ đập đầu xuống mà thời ấy chưa đội nón bảo hiểm . Lát sau có ông chở thịt heo đi ngang qua lại đỡ dậy còn chửi mình bia bọt cho cố dô này nọ Từ lần đó biết sợ rồi nên thương mẹ già a nhè nhẹ tay ga
**chuyện thật, không bịa. mình 24t, đang làm ở Sài Gòn.
Cách đây tầm 1 tháng, mình có về Bình Dương chơi, định ở qua đêm nhưng sau lại có xích mích với người yêu cũ nên phải bỏ về ngay trong đêm.
Bọn bạn dưới đó cản mãi không cho đi, tại nhà chúng nó trong cái xóm gì gọi là cổ mộ , vì dân ở đó có thói quen chôn người chết gần nhà, mà toàn chôn sát lề đường, đi nguyên con đường cỏ mọc cao ngang ngực, vài chục mét mới có 1 cái bóng đèn màu cam, cứ thỉnh thoảng lại thấy 1 2 cái mộ từ mấy chục năm trước, mọc rêu mốc. Nghe như phim.
Mình thì trong túi có để vài cái bùa bạn bè xin cho từ chùa Bái Đính - Ninh Bình. Nên trước giờ đi đường không sợ gì hết.
Đêm đó hơn 1h là mình bắt đầu chạy xe ra, cái tật đang bực mà ngồi lên xe thì đề pa hay kéo hết ga cho máy nó kêu chơi (mình cưỡi ex trộm chó ), quên mất đang đêm, lại chạy qua mấy cái mộ mà cứ thế kêu ầm ầm, ra đến khúc cua nhỏ trong hẻm thì mình thấy trước mắt tối thui, có 1 cái bóng trắng phất phơ (kiểu như mấy bác đi đường thấy mấy người mặc áo mưa loại 5 10k ấy) . Lật đật bật đèn pha lên thì vẫn thế, nháy thắng lia lịa cho xe chậm lại, tới ngay khúc cua thì vẫn thấy bóng, nhưng đi qua rồi, nhìn vào gương chiếu hậu thì không thấy có ai cả.
Tưởng đâu mọi việc đã hết, lúc đi từ cái xóm đó ra đến QL1 thì không sao, chắc vì lúc ấy trên đường vẫn có người.
Từ lúc đi lên QL1 hay 13 gì đó, từ đoạn cầu Ông Bố ở Bình Dương đến đoạn ĐH luật chỗ gần Kha Vạn Cân là khoảng 20km. Không 1 bóng người trên đường, mình cứ thế bon bon chạy, nhưng lạ một cái là đang chạy thì nghe tiếng người cười lanh lảnh , gió thì không phải rồi vì mình đội mũ fullface. Sau là bắt đầu những giây phút khủng hoảng nhất: tiếng 1 chiếc xe nào đó chạy kế bên mình, chắc chắn không phải tiếng máy của exciter (bình thường đội mũ full còn không nghe rõ được tiếng xe mình ấy chứ), và tiếng cười ấy cứ thế theo mình nguyên con đường . Nhìn vào gương chiếu hậu thì không có 1 chiếc xe nào sau lưng cả.
Về đến đoạn ĐH luật thì gặp cá vàng đang đứng, tiếng cười cũng dứt luôn.
Câu chuyện tưởng dừng lại, không ngờ lại tiếp tục, từ hôm đấy đến 2 3 hôm sau, cứ thỉnh thoảng mình lại nghe một vài giọng người thì thầm, nói to nhỏ gì đó bên tai. Mình làm ngồi phòng máy lạnh, kín, trong phòng chỉ có 2 người nên chắc chắn không thể là ai đó trong phòng đang nói được.
Sợ quá, đi kể với con em thì nó bảo bị vong theo. Nó lôi mình đến cái chùa gì ở gần nhà Wanbi Tuấn Anh để thắp hương, cầu khấn. Không biết nó nói gì với trụ trì ở đó mà ông ấy dẫn mình ra gần tượng 2 ông gì ấy, mặt mũi dữ tợn, khấn xin đủ thứ.
Sau lần đấy thì về nhà không còn bị nữa.
**Nhà bác em làm dịch vụ bơm nước mui cho xe đường dài, bác nào lái xe hoặc nhà có xe đường dài thì biết nước mui xe để làm gì. Hầu hết tài xế qua chỗ bác em đều đổi tiền lẻ và mua bỏng gạo đi rắc đường. Không chỉ 1 mà rất nhiều bác tài kể gặp vong cùng 1 chỗ.
Em ở bắc Cạn đoạn đường đi cao bằng có 1 chỗ đường thẳng mà hầu hết bác tài nào cũng bảo gặp vong ở chỗ đó, Cứ tầm 2-3h sáng đi đến đoạn nhà máy phôi phổ thông hay bạch thông gì đó, nó là 1 đoạn đường thẳng nhưng cứ hễ đến đầu đường là lại có 1 cố gái mặc váy tóc búi vẫy xe đi nhờ, đi 1 đoạn 500-1km lại gặp đúng cô gái đó ai cũng gặp hầu hết là vào 2-3h và sự việc lặp lại vài lần rồi thôi, mặc dù ở đó không có miếu hay bàn thờ gì cả.
**Không say gì đâu,lúc ý em rẽ mà còn thấy cái mặt ông đi xe máy hỏi mình truớc khi ngã rất ngạc nhiên nữa,chỗ ý thì nổi tiếng tai nạn rồi tới mức đập đi xây lại vòng xuyến mấy lần cứ xây là có ông tông vào,còn 1 vụ nữa là bà già em hôm đi liên hoan truờng tầm 7 8h bà kể đi về thế nào lại lan man đi nguợc xuống đằng cầu việt trì,lú tới nỗi phải hỏi nguời đi đường đây là đường nào mới tỉnh ra đuợc,như em thì còn có thể rơi vào truờng hợp mất trí nhớ tạm thời chứ bà thì chắc chắn là không
**Còn câu chuyện vong đi nhờ xe nữa em kể nốt,
Chuyện này em nghe ở quê em, vũ thư thái bình do 1 bác gái có con đi nhờ xe đó kể lại
Bác này làm xe ôm, mọi hôm thì 10h là về rồi nhưng vì hôm đó ít khách mới chờ thêm 30p để kiếm thêm chút , chờ mãi chả có ai đang định về thì gặp 1 cô gái ăn mặc khá sành điệu đến hỏi đi xem ôm về khu gốc bàng xã quỳnh côi. Vì đường hơi xa nên bác cũng định từ chối nhưng thấy giá hời lại đồng í đi. Lúc đầu đi thì k có gì bất thường cả. Vì là nông thôn nên xung quanh chỉ có đồng rau và đường thì là đường đất chưa giải nhựa. Điều duy nhất bác xe ôm kể là lúc đi nhanh bánh xe võng xuống ổ gà rồi bật lên nhẹ như đi 1 mình , còn tất cả vẫn bình thường, vẫn nói chuyện cho tới khi về đến tận nhà cô gái. Về đến cổng thì cô gái bảo không có tiền bác chờ ở ngoài rồi vào nhà lây tiền trả. Chờ mãi k thấy ra bác vào gõ cửa thì có 1 bác gái ra mở, do người quê họ cũng lễ nghĩa nên mời vào nhà uống nước hỏi có chuyện gì thì bác xe ôm trình bày đầu đuôi câu chuyện tả hình dáng cô gái lúc đó cũng tầm 11 rưỡi, vì muộn nên bác gái trả tiền xe rồi để con trai đưa bác xe ôm về. Còn cô gái thì chỉ có bác gái là biết chuyện nên không dám nói cho bác xe ôm sợ bác hoang mang. Thực chất ra thì con gái bà mất cách đây 2 năm ở trên thành phố không rõ nguyên nhân làm lễ các kiểu nhưng con bà không về, bác gái cũng không nghĩ đến chuyện bác xe ôm gạt tiền vì lúc đó muộn chẳng ai rảnh mà tự nhiên vào nhà người khác nói như thế cả.